“Trốn nhanh thật, nhưng có như vậy mới hợp ý của ta.”
Tại khu vực đám người Tà Nguyệt Tông rời đi không bao lâu.
Không một tiếng động, một bóng người áo xanh cất bước bước ra từ hư vô, trong tay của nàng là một bia đá mơ hồ.
Toàn thân bia đá màu xám xanh, nhưng ngoài mặt lại chảy xuôi một lớp quang huy bích ngọc, bóng loáng giống như mặt kính.